Thứ Ba, 5 tháng 6, 2012

Tâm sự với em


Chiều nay vừa mới gặp em
Tim anh như đã để quên nơi nào
Ngẩn ngơ anh hỏi trăng sao
Thì ra tim đã rụng vào trong em


Bây giờ ngồi uống màn đêm
Lấy đâu người nhắm bên thềm tóc xanh
Hình em ẩn hiện trong tranh
Hồn anh vồ hụt, bóng anh rã rời
Xin đừng đi nữa em ơi
Để anh cô độc cả đời nhớ thương

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

Nhà thơ này chắc đúng lúc gặp nàng thơ thì tâm hồn vẫn chưa hẳn thơ, chưa hẳn ngẩn ngơ (chắc đang nghĩ tới chuyên môn ;)))nên tối về mới nhớ ra thơ và nàng thơ thì đã vuột mất nàng roài :P