Thứ Sáu, 27 tháng 11, 2009

Lời tỏ tình của chàng trai Nhiệt - Lạnh


Nếu không nói chắc các bạn cũng biết khoa học vốn rất khô khan và ngành Nhiệt - Lạnh cũng không nằm ngoài qui luật chung đó. Có lẽ vì vậy nên những người làm nghề như chúng tôi thường phải tìm cách nghỉ ngơi hay đơn giản chỉ là viết lách một cái gì đó để giải tỏa sự căng thẳng do công việc lúc nóng - lúc lạnh mang lại. Thực ra, những gì chúng tôi viết chỉ là những giải bày, những tâm trạng, những suy tư, trăn trở với nghề nghiệp, với đời sống vốn nhiều biến động, chứ không phải là những bài thơ hay bài văn gì cả. Chúng tôi cũng chỉ hy vọng những lời giãi bày đó sẽ chuyển tải được những tâm tư, tình cảm của chúng tôi đến với bè bạn mà thôi.

Tình yêu là một đề tài muôn thuở của nhân loại. Đã là nhà thơ hay nhà văn chuyên nghiệp ai cũng đã từng một lần viết về nó với tất cả say mê, rạo rực, yêu thương, điên dại của con tim đầy nhân bản. Không say mê, không điên dại sao được khi đó là thứ tình cảm đẹp nhất mà Thượng đế đã ban tặng cho con người. Mỗi người có một kiểu yêu khác nhau, một kiểu say mê khác nhau. Trong con mắt họ, tình yêu hiện lên với nhiều dáng vẻ: đằm thắm, kiêu sa, giản dị, chân thành, yếu đuối, mạnh mẽ,.. và còn rất nhiều mỹ từ nữa để nói về tình yêu. Thử hỏi còn có một thứ tình cảm nào mà con người dành nhiều đặc ân đến vậy nếu không phải là tình yêu? Và cũng thử hỏi nếu không có tình yêu thì làm sao con người có thể tồn tại được trên trái đất này?

Đối với dân Nhiệt - Lạnh, tình yêu cũng đẹp lắm. Nó hiện lên không lung linh, không kiêu sa, đài các như những hoa hậu, nhưng cũng đầy mê hoặc. Sự mê hoặc không phải là ở vẻ đẹp bề ngoài hào nhoáng trên sân khấu mà chính là những gì đang hiện hữu trong công việc đầy nắng gió, cát bụi của chúng tôi, những chàng trai - cô gái làm nghề Nhiệt - Lạnh. Từ những pittông, xylanh, bulông, ốc vít khô khốc như vậy mà khi vào thi ca cũng mang một vẻ đẹp lạ kỳ, một vẻ đẹp của sự thô mộc, vẻ đẹp không cần trang điểm.

Nói dông dài nhiều quá rồi, bây giờ xin giới thiệu với các bạn một lời tỏ tình của chàng trai Nhiệt - Lạnh. Bài này do một người bạn của tôi, Nguyễn Thị Thu Hà, hiện là cán bộ giảng trường Đại học Điện lực viết.

----------------------------------------------------------------------


LỜI TỎ TÌNH CỦA CHÀNG TRAI NHIỆT - LẠNH

Phút gặp em
Anh ngỡ mình được khai sinh lần nữa
Hoang mạc - lòng anh - chợt có miền tiện nghi
Anh hạnh phúc
Như nước rời bình ngưng gặp dòng khí mát.
Và từ đó trái tim anh biết hát
Về một bài ca hạnh phúc thật gần

Rồi từ đó anh chăm ... xả cặn toàn thân
Trả lại bề mặt truyền nhiệt đã bao năm bị ... đóng cáu
Lòng rộn ràng ...
Vào mỗi chiều thứ sáu
Anh ... nạp lên người một ít ... ga thơm
Đôi mắt em dạt dào như ... bình nước bổ sung
Khiến anh ước mình được làm ... van phao trong đó
Bởi anh sợ trước cuộc đời bão gió
Đôi mắt trong kia có lúc phải ... xả tràn
Em thấy không: tình anh rất nồng nàn
Trao cả cho em với niềm yêu tha thiết
Xin em đừng nghĩ tim anh chỉ là Tháp Giải Nhiệt (1)
Gió em vào - nếu chán - gió lại ra
Em bí ẩn như ... chế độ quá bão hoà
Anh lạc lối giữa HARTING và MEHLIG (2)
Em yêu ơi, xin hãy cho anh biết
Đừng lặng im như Tháp Giải Nhiệt tạo sương mù !!!

Anh yêu em hơn ... máy nén yêu ga thơm
Hơn ... pittông yêu xilanh từ trăm năm trước
Dẫu đường vào tim em mỏng manh như dòng nước
Thì tình anh vẫn cứ là khối đệm thời gian...
----------------------------------------------------------
(1) - Tháp giải nhiệt là một thiết bị trao đổi nhiệt được sử dụng rộng rãi trong ngành Nhiệt - Lạnh
(2) - Hai tác giả đã nghiên cứu về các quá trình trao đổi nhiệt - trao đổi chất đối với hai dòng lưu chất

Thứ Hai, 16 tháng 11, 2009

Gửi bạn

Thân tặng Anh, Bạn Rượu, Bạn Chơi của tôi

Bạn tôi chả thiết làm thơ
Đọc xong chỉ thấy ỡm ờ cho qua
Bạn tôi chả sợ tuổi già
“Đằng nào nó cũng không tha bọn mình”
Bạn tôi nửa cuộc đăng trình
Chữ danh còn nợ, chữ tình còn vơi
Bạn tôi vừa chớm ba mươi
Chung vui gặp mặt tiếng cười giòn tan
Bạn tôi nam bắc dọc ngang
Đèo bòng chút nghĩa, nặng mang chốn này
Ngày nao hai kẻ trắng tay
Uống tan vò rượu để say quên về
Giữa đời có gã ngô nghê
Đi đường vẫn gảy khúc quê khóc ròng
Dù bao chớp bể mưa dông
Bạn tôi cứ vậy rực hồng lửa yêu
Yêu Người yêu biết bao nhiêu
Tìm về quê mẹ thả diều tắm sông