Thứ Ba, 15 tháng 3, 2011

Vài dòng viết vội


Mấy ngày nay theo dõi thảm họa động đất tại Nhật Bản với thương vong và mất tích lên tới hàng ngàn người, tôi lại chợt nhớ tới những người dân quê tôi ở miền Trung, những người mà năm nào cũng phải hứng chịu biết bao nhiêu trận lũ lụt, đặc biệt là trận lụt lịch sử năm ngoái. Vẫn biết thiên tai là khó tránh khỏi, chỉ có cách giảm nhẹ nó thôi, vậy mà tôi vẫn cảm thấy hụt hẫng và xót xa khi nghĩ về những cảnh đời như vậy. Họ đang ở trong cảnh màn trời chiếu đất. Họ mất người thân, nhà cửa, của cải, sự nghiệp. Họ mất tất cả... Than ôi, những người dân Nhật hay Việt có khác gì nhau đâu. Tôi thèm được nghe một bài hát trong lúc này, và tôi đã tìm thấy: "Yêu quê hương thương ngập mùi biển cát/Lo miếng cơm rấm rát giọt mồ hôi/Buổi chia tay chợt đắng chát bờ môi/của những người con “hào quang tứ xứ”...

Không có nhận xét nào: