Thơ: Trịnh Thanh Sơn
Trình diễn: Kim Dung
Rơi chiều vàng ngơ ngác sóng
Xin đừng dõi chi chân trời
Anh ngồi im chìm chiếc bóng
Chén này biển với mình thôi!
Một cộng với một thành đôi
Anh cộng cô đơn thành biển
Nắng tắt mà người không đến
Anh ngồi rót biển vào chai.
1 nhận xét:
bài này nghe rất buồn a ah. cho nên những lúc uống rượu vào em chỉ thích nghe bài này. chúc cho tình yêu thơ văn của a ngày càng nồng cháy nhé. yêu hơn yêu vợ a nhé. :D
Đăng nhận xét