Tranh xé dán của Thuận Nghĩa |
Khúc Thụy Du là một bản tình ca nổi tiếng của nhạc sỹ Anh Bằng viết vào khoảng những năm 80 thế kỷ trước. Xuất phát từ một bài thơ phản chiến của nhà thơ Du Tử Lê, người nhạc sỹ đã cắt bỏ những câu thơ nói về sự khốc liệt và đau khổ của chiến tranh, mà chỉ giữ lại những câu thơ viết về tình yêu và thân phận con người. Có lẽ nhờ thế mà ngày nay chúng ta mới được nghe một trong những bản tình ca hay nhất của nền âm nhạc Việt Nam. Hình ảnh con chim bói cá đứng trên chiếc cọc nhọn giữa một mặt hồ mênh mông gợn sóng, khiến tôi ấn tượng và bị ám ảnh rất lâu. Ấn tượng vì từ trước nay, chưa có ai từng đưa nó vào trong thơ cả. Ám ảnh vì nó là hiện thân cho nỗi đơn côi đằng đẵng của kiếp người khi đối mặt với cái vô hạn của vũ trụ bao la. Ô hay, cuộc đời chỉ là một cái chớp mắt giữa hư không hay sao?
Bởi thế "đừng bao giờ em hỏi/vì sao ta yêu nhau/vì sao môi anh nóng/vì sao tay anh lạnh...", tình yêu kia có bao giờ lý giải được đâu em, và cũng vì "Tình yêu như lưỡi dao/Tình yêu như mũi nhọn/Êm ái và ngọt ngào/Cắt đứt cuộc tình đầu". Đành vậy, hãy cùng đắm mình vào giai điệu thiết tha, cháy bỏng của Khúc Thụy Du, để cho một lần "khi ta không còn nữa/sẽ lấy được những gì về bên kia thế giới/ngoài trống vắng mà thôi" nghe em.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét