Sergei Esenin và Isadora Duncan năm 1922 |
“ Không, nhà thơ không
xa lạ với cách mạng, chỉ có
điều cách mạng và anh không cùng bản chất. Exênhin là
con người nội tâm, dịu dàng, trữ tình – cách mạng
thì phơi bày, hùng tráng, đầy thảm họa. Và một thảm
họa đã đặt dấu chấm lên cuộc đời ngắn ngủi của
nhà thơ.”
(Lev Trotsky)
Bài viết quá hay và quá đúng của Lev Trotsky về Exênhin (Sergei Esenin)
đã khiến một người Việt rất yêu cả thơ ca và con
người Exênhin là tôi phải đắn đo khi muốn bày tỏ một
chút gì đó cảm nhận của riêng mình về nhà thơ Nga vĩ
đại này. Nhất là về những bài thơ cuối đời, được
viết trong hai năm 1924 và 1925 của Ông, mà nhiều bài thơ
trong số đó có thể coi là “ thơ tuyệt mệnh ”. Xécgây
Exênhin đã cảm thấy hơi thở của cái chết phả vào
Ông từ trước đó hai năm, trước khi Ông chủ động
“ không sập cánh cửa cuộc sống của
mình mà chỉ nhẹ
nhàng khép nó lại bằng bàn tay tuôn trào máu
đỏ ” (Trotsky). Những nhà thơ lớn của nước Nga thường
có số phận rất kỳ lạ. Hầu hết họ chết trẻ, chết
khi năng lượng sáng tạo tuôn trào mạnh mẽ nhất. “
Sống trẻ chết trẻ như những nhà thơ
Nga ” – trong bài
thơ Kỷ niệm về
những câu thơ Nga của tôi có một
câu thơ như vậy.